ĐỪNG TỪ BỎ SỚM, HAY QUÁ NGHIÊM KHẮC VỚI BẢN THÂN

Một bài viết cùng trải nghiệm rất quý báu từ anh Trần Hùng Thiện - President tại GComm - một công ty nghiên cứu thị trường nội địa có tiếng tại Việt Nam. Được sự cho phép của anh Thiện, mình muốn chia sẻ để mọi người có thêm nhiều góc nhìn hơn về V.I.P mang tên SẾP nha

Lúc nhận offer của công ty đầu tiên với mức lương cao ngất ngưởng (lúc đó), sau sự choáng ngợp ban đầu là mình sợ: sợ fail probation. Tuần đầu vô làm mình còn sợ hơn vì kiến thức mới, tiếng Anh, các term viết tắt, áp lực mình cảm nhận được và cái thứ đáng sợ nhất là sự giỏi của sếp. Ai cũng rất giỏi khiến mình tự doạ bản thân chắc họ sẽ coi mình như tôm tép thôi.

Lúc nhận được thư pass probation, mình hỏi sếp sao em được đậu mặc dù em làm ẹ vậy? Sếp bảo: tao thấy mày rất nỗ lực và mày có thể train được.

Mày có thể train được. Nghĩa là mấy cái ngu ngu của mình sẽ dần bớt đi.

Nhưng mình vẫn sợ sai. Sợ không đúng ý sếp, không đúng ý khách hàng. Mỗi lần sai, mình gần như mất ngủ ân hận và dày vò mình.

Mình thấy mình là đứa không ra gì trong những ngày đó.

Nhưng thay vì bỏ cuộc, mình nói hết với sếp. Sếp ơi em thấy em tệ quá.

Sếp bảo: kinh nghiệm mày quá ít, mắc lỗi là bình thường. Quan trọng là:

- đừng bao giờ mắc 1 lỗi 2 lần. Thế là rất ngu.

- mày đừng sợ mắc lỗi mà nhát tay. Mày cứ làm đi. Mày có common sense và không phải là đứa ngu dốt nên lỗi của mày sẽ không thuộc loại tày trời đâu, có tao back up. Sai tao sửa.

- mày đừng take it personal khi mày phạm lỗi và tao la. Công việc là công việc, khi nào tao xúc phạm cá nhân, lúc đó mày hãy nói để tao sửa.

- mày càng sợ thì càng phải kĩ. Trước khi gửi đi cái gì kiểm tra 1 lần không đủ thì 3 lần. Đọc mà thấy cấn cấn thì đưa qua đây tao đọc giùm cho rồi tao sửa. Đừng có ngại.

- mày chịu khó quan sát đồng nghiệp, lỗi của họ là gì thì mình cũng có thể né ra.

- tao ghét nhất loại có lỗi mà không biết tại sao lại lỗi. Cho tất cả những gì mình làm, phải biết tại sao mình làm vậy. Sai cũng được, phải có lí do. Có lí do rồi mình sẽ phân tích lỗi và đưa ra cái đúng.

- root cause. Cho cái lỗi lần này thì root cause là gì và prevention action là gì.

- làm cái gì cũng phải đoán trước hậu quả kết quả nó là gì. Đưa ra càng nhiều scenario mình càng dễ né đường sai.

- nâng cao standard. Nếu cái gì mày cũng phiên phiến thì cả đời mày không thấy lỗi.

- và đừng bỏ cuộc. Tao confirm là mày không ngu không nhảm, lỗi của mày là do ẩu và không có kinh nghiệm đó. Mày phải tự chữa đi.

Thế nên các bạn ạ. Nếu có 1 lúc nào đó các bạn thấy mình tệ quá hoặc là chẳng tiến bộ gì cả, đừng bỏ cuộc mà hãy dũng cảm đối đầu với nó. Phân tích tại sao và giải pháp như thế nào.

Hãy nói với sếp về cảm giác của mình. Sếp sẽ cho 1 liều hoặc thuốc đặc trị hoặc thuốc bổ, kiểu gì cũng sẽ khoẻ hơn thôi.

Đừng bỏ chạy. Hãy cho mình cơ hội đó để cho mình sửa, và sếp train. Chẳng sếp nào điên giữ lại 1 thằng vừa phá hoại mà lại chẳng thấy lối ra.

Rồi ngày mai sẽ tốt hơn!

 

 

Các mentor có thể bạn quan tâm

THẢO LUẬN

Vui lòng đăng nhập để có thể bình luận bài viết